Nguyên Thạch

Tiễn một linh hồn





Chiều buông cơn gió đưa
Lay khóm trúc lưa thưa
Rụng rơi vàng chiếc lá
Ôi nhớ nhung sao vừa

Ôi nhớ nhung sao vừa...

Vạt yêu tà áo trắng
Em đạp xe trong nắng
Tà áo trắng bay bay
Tương tư, em có hay

Tương tư, em có hay ?

Nhà em nơi bưng biền
Ai ngờ có nàng tiên
Đôi má hồng ửng đỏ
Đôi mắt biếc dịu hiền

Ơi mắt biếc dịu hiền.

Em qua sông đi học
Lớp sáu đến mười hai
Sáu năm đau bước ngọc
Thương lắm nét trang đài

Thương lắm nét trang đài.

Mưa giông phủ núi đồi
Nước về như dòng xoáy
Trong một chiều giông tố
Em cuộn theo dòng trôi

Tôi đã mất em rồi !

Vắng vạt trắng sân trường
Tìm đâu hỡi người thương
Em nay không còn nữa
Ôi xót xa đoạn trường

Ôi cõi đắng vô thường...

Xác chìm trong hốc đá
Ra đi trong lạnh giá
Một chiều mưa lã chã
Tôi chất ngất niềm đau

Tim nát trong nghẹn ngào.


Mai đây bên mộ huyệt
Từng hồi chuông tiềm thức
Ôi niềm đau day dứt…
Đưa tiễn một linh hồn

Đưa tiễn một linh hồn.



 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 5 tháng 3 năm 2012

Bình luận về Bài thơ "Tiễn một linh hồn"